CHÚ BÉ LƯỢM LÀ AI

  -  

Với Lượm, được đi chiến tranh là "vui", là "thích". Chụ là 1 trong thiếu niên ""tuổi bé dại chí cao": "Cháu di liên lạc - Vui lắm chú à - Ớ đồn mang Cá - Thích rộng sinh hoạt nhà!" Đa số ai cũng yêu, cũng quý cái mỉm cười của chú ấy liên lạc: "Cháu cười híp mí - Má đỏ người yêu quân". Lượm hồn nhiên, yêu thương đời. Lượm thật đáng yêu


*

*

"Lượm"là 1 trong bài xích thơ tuyệt. Tấm hình chụ nhóm viên liên lạc hơn nửa thay kỉ trước vẫn chói ngời tâm hồn emBài Thơ Lượm -Tố Hữu

Ngày Huế ngã xuống,Crúc TP. hà Nội về,Tình cờ chụ cháu,Gặp nhau Hàng Bè cổ.Quý khách hàng đang xem: Chụ bé nhỏ nhặt thương hiệu thật là gì

Crúc nhỏ xíu lnhãi quắt queo,Cái xắc xinch xinch,Cái chân thoăn uống thtinh ranh,Cái đầu nghênh nghênh,

Ca-lô đội lệch,Mồm huýt sáo vang,Như con chyên chích,Nhảy trê tuyến phố vàng…

– “Cháu đi liên lạc,Vui lắm crúc à.Tại đồn Mang Cá,Thích rộng ngơi nghỉ nhà!”

Cháu cười híp mí,Má đỏ người tình quân:– “Thôi, kính chào đồng chí!”Cháu đi xa dần…

Cháu đi đường cháu,Chụ xuất phát ra,Ðến nay mon sáu,Chợt nghe tin nhà.

Bạn đang xem: Chú bé lượm là ai

Ra chũm,Lượm ơi!

Một hôm làm sao kia,Nrách bao hôm như thế nào,Chú bạn bè bé dại,Bỏ thỏng vào bao,

Vụt qua mặt trận,Ðạn bay vèo vèo,Tlỗi đề “Thượng khẩn”,Sợ đưa ra hiểm nghèo!

Ðường quê vắng tanh,Lúa trổ đòng đòng,Ca-lô crúc nhỏ xíu,Nhấp nhô trên đồng…

Bỗng lonai lưng chớp đỏ,Thôi rồi, Lượm ơi!Chụ bạn hữu bé dại,Một cái huyết tươi!

Cháu nằm trên lúa,Tay rứa chặt bông,Lúa thơm mùi hương sữa,Hồn bay thân đồng.

Lượm ơi, còn không?

Chú bé xíu lnhãi con quắt,Cái xắc xinh xinch,Cái chân thoăn thrỡ,Cái đầu nghênh nghênh.

Ca-lô nhóm lệch,Mồm huýt sáo vang,Như nhỏ chyên ổn chích,Nhảy trên phố vàng…

1949


*

hình hình họa một chú team viên liên hệ vào kháng chiến phòng Pháp: nhỏ bé nhỏ dại, nhanh hao nhứa hẹn, hồn nhiên với vô tư.

Hãy gửi thể bài thơ Lượm thành một câu chuyện

Chuyện về cậu bé nhỏ thiếu thốn niên Lượm gan góc vẫn hi sinh vì đất nước mãi là kỉ niệm không phai trong lòng người dân cả nước. Lần kia tôi có thời điểm vào Huế với khôn cùng suôn sẻ, tôi được nói chuyện với cùng một bạn bè cánh của Lượm. Lúc đó Lượm có tác dụng liên lạc mang đến đơn vị Mang Cá của bác bỏ.

Nhắc đến Lượm, đôi mắt bác bỏ ánh lên niềm từ hào pha lẫn niềm tiếc nuối thương một cậu nhỏ xíu khôn xiết can đảm, nhân vật. hero.

Bác ghi nhớ lại, ngày kia Lúc được cắt cử về công tác ở đồn Mang Cá, bác bỏ vẫn nghe phần lớn người giỏi nói tới cậu nhỏ nhắn làm cho liên hệ vô cùng quả cảm với can đảm. Những tiếng nói này đã khiến cho bác bỏ vô cùng lưu chổ chính giữa với mong được gặp mặt cậu bé. Hôm ấy, gặp gỡ một chụ bé bỏng dáng nhỏ dại bé xíu, nkhô cứng nhứa hẹn chưng ngay tắp lự điện thoại tư vấn lại và hỏi

Cháu bé, cháu được phân công làm nhiệm vụ gì?

-Cháu làm cho liên hệ viên chụ à.

-Thế gồm đề xuất thương hiệu cháu là Lượm không?

-Dạ thưa chú cháu thương hiệu là Lượm. Sao chụ biết ạ?

-à ra vậy!- Thế con cháu tất cả sợ nguy nan không?

Chụ bé nhỏ rún vai lém lỉnh trả lời:

-Cháu không sợ crúc ạ, con cháu luôn luôn nghĩ là làm cho cầm cố nào nhằm kết thúc xuất sắc trọng trách.

-Cháu bao gồm thích hợp công việc này không?

-Cháu ham mê hơn ở trong nhà

-Chú chúc cháu luôn luôn hoàn thành nhiệm vụ.

Chụ bé bước đi thoăn thma lanh, đầu nghênh nghênh, trông cực kỳ đáng yêu và dễ thương, với trông crúc càng dễ thương rộng, ngộ nghĩnh rộng lúc trên đầu đội dòng nón canô với mẫu dung nhan đeo bên hông. Chú nhỏ xíu kính chào tôi rất nkhô cứng và khuất dần chỉ từ giờ huýt sáo rộn vang.

Sau lần gặp mặt gỡ đó, do bận những quá trình tôi quên cũng không có lúc chạm mặt lại cậu bé. Cho cho một hôm, trnghỉ ngơi về đơn vị tôi, chú ý khía cạnh ai tôi thấy cũng có thể có vẻ bi lụy ảm đạm, một đồng chí hỏi tôi:

-Đồng chí có lưu giữ con cháu Lượm không, cậu bé liên lạc đó?

-Có! Tôi lưu giữ. Xảy ra chuyện gì hả đồng chí

Đồng chí nọ nhắc xong đột nhiên oà khóc. Tôi tưởng ngàng, đau đớn cùng cũng quan trọng nỗ lực được nước đôi mắt, vừa cảm phục vừa thương nhớ tiếc. Trong tôi chợt lại hiện hữu hình ảnh chụ bé bỏng nhỏ dại nhắn, gương mặt nhanh khô nhứa, logic, thú vui luôn nnghỉ ngơi trên môi.

Xem thêm: Mô Tả Công Việc Nhân Viên Xuất Nhập Khẩu Là Làm Gì ? Công Việc Ra Sao?

Câu chuyện về việc mất mát dũng cảm của chú ý bé xíu Lượm được các người ở mọi khu vực nhắc cho nhau nghe. Crúc còn phát triển thành tấm gương sáng sủa để những cháu nhỏ xíu làm theo, với cho tới tận ngày lúc này tấm gương ấy vẫn còn toả sáng.

 

Em đang phát âm bài bác thơ “Lượm” của Tố Hữu. Em hãy đưa văn bản bài bác thơ thành một mẩu chuyện.

 

Trong cuộc binh đao kiêu dũng của dân tộc ta phòng quân thôn tính, tôi đang biết những ngôi trường hợp mất mát. Trong số kia, sự mất mát của những em trẻ em làm tôi khôn xiết xúc động.

Ngày ấy, lúc giặc Pháp tấn công đến Huế thì tôi vừa làm việc thủ đô hà nội về, vô tình chạm chán cháu Lượm. Đó là crúc bé nhỏ dại ltinh ranh choắt, đeo chiếc xắc bé xíu xíu. điều đặc biệt, chú giải team nghiêng- chiếc nón calô bên trên đầu, vừa huýt sáo, vừa dancing chân sáo trên phố, nom giống như một chứ chyên chích trên phố phần lớn lúc sáng sớm mai.

Tôi hỏi:

– Cháu đi làm việc liên hệ mang lại cơ sở tao loạn bao gồm nhớ công ty không?

Cháu cười cợt rực rỡ, nhị mắt híp lại, hai má đỏ hồng nhỏng trái người yêu quân, nói:

– Tại đồn Mang Cá vui lắm crúc ạ, còn vui hơn trong nhà nhiều!

Tôi từ biệt con cháu, căn nguyên ra Bắc, còn con cháu lại trsinh sống về Mang Cá. Từ kia các bước liên miên tôi không hề dịp nào trở về Huế nữa.

Một hôm, tôi chạm chán một bạn quen từ bỏ Huế ra công tác làm việc. Trong giờ đồng hồ nghỉ ngơi, bạn ấy nói:

-Cháu Lượm mất mát rồi, anh biết không?

– Sao? Lượm hi sinh rồi sao, vào ngôi trường thích hợp nào? Tôi hấp tấp vội vàng hỏi, đôi mắt nhỏng nhòa đi.

Người ấy kể:

– Cháu Lượm vẫn làm liên lạc mang đến cơ quan công ty chúng tôi. Một hôm gồm công văn uống khẩn đề nghị mang đi vội vàng. Đường đi đi qua đồi địch khôn cùng nguy hiểm. Chúng tôi căn uống dặn:

– Phải cẩn trọng, con đường nguy hại lắm đấy, qua đồn con cháu bắt buộc nom dòm mới được.

Cháu mỉm cười, bừng đỏ đôi má ý trung nhân quân:

– Nguy hiểm cháu cũng không sợ, vấn đề đề xuất thì bắt buộc đi.

Nói rồi,con cháu vứt thư vào bao, đội nón ca lô ra đi. Từ xa tôi trông theo vẫn thấy loại mũ mũ chào mào nhấp nhô trên đồng lúa nhỏng thể cháu vừa đi vừa nhảy đầm, vừa huýt sáo vậy. Bồng từ bỏ phía đồn địch một chớp đỏ lóe lên rồi một tiếng nổ lớn vọng lại, Cái nón ca lô bặt tăm. khi Shop chúng tôi tìm đến thì cháu đá hi sinh. Máu đỏ thnóng ướt ngực con cháu, nhưng mà đường nét mặt tkhô hanh thản như là đã ngủ, một tay chũm chặt những vết bụi lúa bên con đường. Đồng lúa đang trổ đòng đòng, hương thơm ngạt ngào như ấp đến cháu ngủ.

Xem thêm: Trò Chơi Bốc Thăm Trúng Thưởng Tiếng Anh Là Gì : Định Nghĩa, Ví Dụ Anh Việt

Tin cháu Lượm hi sinh làm cho tôi xót xa sững sờ. Từ độ binh đao đến nay tôi vẫn nghe nhiều thông tin mất mát của đồng bào bè bạn, tuy thế tin cháu Lượm chầu ông vải làm cho tim tôi nghẹn ngào mãi. Cháu còn bé xíu phỏng vượt, vô bốn quá, vẫn đọc thế làm sao là chết sống đâu. Trước mắt tôi bỗng dưng hiện hữu hình hình ảnh một chú Lượm nhỏ dại bé xíu, treo cái xắc xinh xinch, đội chiếc mũ mũ chào mào lệch, vừa huýt sáo vừa dancing tâng tâng nlỗi nhỏ chlặng chích của sân vườn ruộng đất nước hình chữ S.